Hơn 20 năm gắn bó với bóng đá sinh viên, thầy Vũ Văn Trung không chỉ xây dựng đội bóng đá nam Trường ĐH Thủy Lợi thành một thế lực, mà còn kiến tạo nên một “gia đình”. Ở đó, bóng đá là đam mê tập hợp, còn đích đến là bài học làm người, là tư duy của những người đàn ông trưởng thành từ “kỷ luật thép”.
Tại Vòng chung kết Giải bóng đá sinh viên toàn quốc 2025 – Cúp TV360, vị thuyền trưởng ấy quyết tâm viết tiếp giấc mơ về cú “hat-trick” vô địch còn dang dở với chiến thắng 4-0 trước Trường Đại học Nông Lâm TPHCM ở trận mở màn.

Ký ức về “con đường rước Cúp”
Có những khoảnh khắc đi qua đời người, dẫu năm tháng phủ bụi, chỉ cần nhắc lại là tim lại đập những nhịp hối hả của thanh xuân. Với thầy Vũ Văn Trung – Phó Giám đốc Trung tâm Giáo dục Quốc phòng và An ninh, Trưởng Bộ môn Giáo dục Thể chất Trường ĐH Thủy Lợi, chức vô địch năm 2011 là một ký ức như thế.
Đó là thời kỳ hoàng kim khi Đội bóng đá nam Thủy Lợi liên tiếp xưng vương vào những năm 2011 – 2013 và vào chung kết năm 2014. Nhưng chiếc cúp đầu tiên vẫn là mối tình đầu sâu sắc nhất. Nhớ lại đêm lịch sử ấy, giọng người thầy giáo già chùng xuống, nhưng ánh mắt lại rực sáng: “Không ai quên được cảm giác ấy. Khi chiến thắng, cả trường vỡ òa. Cầu thủ và cổ động viên không lên xe, họ chọn cách đi bộ, rước chiếc Cúp từ sân thi đấu về tận trường. Khi ấy trời đã tối hẳn, nhưng lãnh đạo Nhà trường vẫn đứng đợi ở cổng để đón những đứa con chiến thắng mang vinh quang về Trường.”
Hình ảnh thầy Hiệu trưởng đứng đợi trò trong bóng tối, đoàn học trò đi bộ rước cúp trong tiếng hô vang, chính là minh chứng hùng hồn nhất cho sức mạnh của bóng đá sinh viên. Nó không chỉ là một giải đấu, nó là niềm kiêu hãnh, là sợi dây vô hình kết nối sinh viên với ngôi trường, giữa thầy và trò và khơi dậy niềm tự hào, cống hiến vì màu cờ sắc áo.
Dưới bàn tay dìu dắt của thầy Vũ Văn Trung, trong những năm qua, đội bóng đá nam Trường Đại học Thủy Lợi đã trở thành một thế lực thực sự của bóng đá sinh viên. Trong làng bóng đá sinh viên Hà Nội, cuộc đối đầu giữa Thủy Lợi và Bách Khoa luôn được ví như những trận “siêu kinh điển”. Đó là cuộc chiến của hai cái nôi giàu truyền thống, hai phong cách và hai niềm kiêu hãnh lớn. Từng chạm trán nhau ở những trận cầu căng thẳng, đỉnh điểm là chung kết năm 2014, thầy Vũ Văn Trung hiểu hơn ai hết giá trị của bản lĩnh và kỷ luật tập thể.
Người Thầy dạy đạo đức trên sa bàn chiến thuật
Trong giới bóng đá sinh viên, người ta nể thầy Trung không chỉ vì thành tích, mà vì cái “uy” của một nhà giáo – huấn luyện viên. Thầy Trung quan niệm: “Bóng đá nếu không có kỷ luật thì không thể có sức mạnh”.
Dù tham gia các giải sinh viên, năm nào thầy cũng đưa quân lên Trung tâm Huấn luyện Thể thao Viettel “rèn binh”, để các em thấm thía, học hỏi cầu thủ đội bóng chuyên nghiệp. Ở đó, sinh viên Thủy Lợi được nếm trải sự khắc nghiệt của bóng đá chuyên nghiệp, được “cọ xát” để lột xác.
Trên sân, thầy Trung có thể yêu cầu khắt khe, la mắng, khiếp học trò tập trung. Nhưng khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, thầy trở về là một người cha tâm lý với “đàn con” của mình. Chính sự nghiêm khắc ấy đã tạo nên những thế hệ cầu thủ lừng lững, chơi bóng tư duy và đầy sức mạnh.
Những cái tên từ lứa 2010-2014 như Đức “Nakata” (nay là trọng tài V.League), thủ môn Đức Thiện, hay cặp trung vệ “thép” Hùng – Tú (người được ví như Vidic, người như Rio Ferdinand) vẫn là niềm tự hào của thầy. “Nhìn chúng nó đứng cạnh nhau, tôi thấy yên tâm một nửa trận đấu. Giờ đây, dù đã thành danh, các em vẫn giữ lửa đam mê với bóng đá cộng đồng. Đó là điều đáng quý nhất của một người thầy: Thấy học trò thành nhân trước khi thành công”, thầy Trung bồi hồi.

Sự chỉn chu là thước đo của lòng tự trọng
Có một chi tiết nhỏ nhưng khắc họa rõ nét chân dung thầy Vũ Văn Trung: Mỗi khi ra sân chỉ đạo, thầy luôn mặc trang phục cực kỳ chỉn chu, tay cầm đồng hồ bấm giờ.
Đó không phải là sự phô trương. Với thầy, đó là bài học không lời về sự tôn trọng. Tôn trọng giải đấu, tôn trọng hàng trăm giảng viên, sinh viên đến cổ vũ, và tôn trọng chính mồ hôi công sức của học trò.
Qua đó, thầy Trung muốn các em hiểu, dù chơi ở sân đấu nào, cũng phải giữ tâm thế đàng hoàng, đĩnh đạc nhất. Hình ảnh người thầy chỉn chu bên đường biên đã trở thành một biểu tượng đẹp, lan tỏa năng lượng tích cực và vị thế của ĐH Thủy Lợi.
“Gia đình Thủy Lợi” và giấc mơ viết tiếp
Bóng đá sinh viên thời nay nhiều thách thức hơn xưa. Cám dỗ từ công nghệ, cuộc sống về đêm, áp lực học tập khiến việc duy trì thể lực và sự tập trung là bài toán khó. “Muốn có thành tích, các em phải nỗ lực gấp đôi, gấp ba, thậm chí phải hy sinh những thú vui đời thường”, thầy Trung chia sẻ đầy thấu cảm.
Nhưng ngọn lửa Thủy Lợi chưa bao giờ tắt. Lứa cầu thủ hiện tại như Dương Phú Mạnh, Hoàng Danh, Bảo Trung, Tuấn Minh… vẫn đang miệt mài tập luyện, chấp nhận “hành xác” để đổi lấy vinh quang. Đặc biệt là cậu thủ môn năm nhất Dương Phú Mạnh, người đã sớm bộc lộ tố chất thủ lĩnh, dám chỉ huy cả các đàn anh.

Hơn hết, Thủy Lợi có một thứ “tài sản” vô giá: CLB Gia đình Bóng đá Thủy Lợi. Quyết định thành lập CLB có dấu đỏ của nhà trường, quy tụ các thế hệ cầu thủ từ năm 1999 đến nay. Cứ mỗi dịp 20/11, họ lại trở về, khoác lên mình màu áo cũ, tri ân thầy, truyền lửa cho đàn em. Đó là sự tiếp nối của truyền thống, của văn hóa “uống nước nhớ nguồn”.
Tại Vòng chung kết Giải bóng đá sinh viên nam toàn quốc năm 2025 Cúp TV360, thầy Vũ Văn Trung và các học trò mang theo khát vọng hoàn tất cú “hat-trick” vô địch – điều họ đã bỏ lỡ đầy tiếc nuối năm 2014.
Nhưng khán giả theo dõi bóng đá sinh viên, dù có thêm cúp hay không, ông đã thành công rực rỡ. Bởi từ sân bóng Thủy Lợi, ông đã đào tạo ra rất nhiều “cầu thủ” của cuộc đời: bản lĩnh, kỷ luật và sống trọn vẹn nghĩa tình.
Nguồn: BTC








